Sayonara No Natsu

Người đã bao giờ nghe Sayonara no natsu khi cơn mưa vừa tan, bên con dốc hẹp? Trong một trời hương thơm mùa hè, dưới nắng nhàn nhạt của buổi chiều ướt át thênh thang?

Đó có lẽ là một bí mật vĩnh viễn.

Bởi thế mà, mỗi khi cơn mưa rảo qua chốn này, trong ngõ nhỏ một chiều êm dìu dịu, tôi lại buồn lòng, nghĩ giá mà có thể chóng quên.


 

hikaru umi ni kasumu fune wa
sayonara no kiteki nokoshimasu
yurui saka o orite yukeba
natsu iro no kaze ni aeru kashira
/
watashi no ai sore wa merodī
takaku hikuku utau no
watashi no ai sore wa kamome
takaku hikuku tobu no
yuuhi no naka yonde mitara
yasashii anata ni aeru kashira
 /
dare ka ga hiku piano no oto
uminari mitai ni kikoemasu
osoi gogo o yuki kau hito
natsu iro no yume o hakobu kashira
 /
watashi no ai sore wa daiarī
hibi no pēji tsuzuru no
watashi no ai sore wa kobune
sora no umi o yuku no
yuuhi no naka furikaereba
anata wa watashi o sagasu kashira
 /
sanpomichi ni yureru kigi wa
sayonara no kage o otoshimasu
furui chaperu kazami no tori
natsu iro no machi wa mieru kashira
 /
kinou no ai sore wa namida
yagate kawaki kieru no
ashita no ai sore wa rufuran
owari no nai kotoba
 /
yuuhi no naka meguriaeba
anata wa watashi o daku kashira
Con tàu mờ dần trong đại dương lấp lánh,
để lại làn khói trắng từ biệt.
Nếu bước xuống con dốc thoai thoải này,
phải chăng em sẽ gặp được cơn gió mùa hạ kia?
 /
Tình em như một khúc ca,
cất lên lúc trầm lúc bổng.
Tình em như một con mòng biển,
chao liệng lúc thấp lúc cao.
Dưới ánh hoàng hôn, nếu em cất tiếng gọi,
phải chăng anh sẽ dịu dàng đến bên em, người yêu dấu?
 /
Tiếng dương cầm ai đó văng vẳng đâu đây,
nghe như tiếng sóng biển vỗ bờ.
Những người đến và đi dưới ánh chiều muộn,
phải chăng cũng ấp ủ giấc mơ mùa hạ?
 /
Tình em như quyển nhật ký,
chứa đựng từng trang cuộc đời em.
Tình em như một chiếc thuyền nhỏ,
lênh đênh ngược xuôi giữa biển trời mây.
Dưới ánh hoàng hôn, nếu quay đầu nhìn lại,
phải chăng em sẽ thấy anh, đang tìm kiếm em?
 /
Hàng cây rì rào bên đường em đi,
buông bóng ly biệt xuống từng bước chân.
Giáo đường nhỏ cổ kính và chiếc chong chóng thời tiết,
phải chăng vẫn nhìn thấy được từ trong thị trấn mùa hạ kia?
 /
Tình em ngày hôm qua chỉ là nước mắt,
nước mắt sẽ sớm khô đi và tan biến.
Tình em ngày mai là một đoạn điệp khúc,
những câu hát ngân vang đến vô tận.
 /
Dưới ánh hoàng hôn, nếu hai ta tình cờ gặp lại,
Anh sẽ lại ôm em trong vòng tay chứ?