Những ngày nắng ngày mưa

09/11/2016

Nhà tôi. Mùa của “những ngày nắng ngày mưa xen kẽ”.

Một khoảng trời nuôi nấng tâm hồn man dại và thơ ngây. Với đồng hoang, trời thẳm, với nắng rượi, mưa tuôn, với gió bãi, trăng ngàn.

Và khi đêm về, một mình tôi sẽ ngồi trong căn phòng nhỏ, sẽ nhớ vị đằm của bùn suối và hương rừng mơn man mùi nắng cháy cỏ khô.

Tôi lắng nghe tiếng thầm thì của mưa và trông ánh trăng chảy dài qua ô cửa nhỏ. Mưa nơi nầy cũng như mưa quê, trăng xứ nầy vẫn là trăng xứ khác. Chúng đem theo lời của biển dạt về từ đồng hoang xứ hạ mà bay đến tận rừng thẳm núi cao. Và tôi chợt hiểu rằng, tấm lòng quê không bao giờ vơi sẽ là gánh nặng lòng tôi mãi.

Nhớ thương làm sao những ngày trong rừng với gió u u hun hút của mùa đông, băng qua những lối mòn đầy gai cỏ. Cố tìm những mỏm đá cao thật cao, đứng từ đỉnh núi mà trông sang vùng 720 với những hồ nước bị nhốt giữa đồng trơ gốc rạ ẩm tự lâu, nhìn lên Chư Cúc với những khóm bạch đàn trơ trọi, rồi đưa mắt qua Phước Sơn với hàng me và xe cộ thưa thớt buồn bã trong một chiều cận Tết. Buồn cái nỗi buồn tư lự khi hiểu rằng mai nầy ta sẽ chẳng còn đứng nơi đây mà dõi về phương xa trong một chiều nhiều sương khói, với gió đông vi vút và sắc trời sâu thẳm âm u.

Một đêm tịch mịch nhớ nhà.

Image may contain: sky, cloud, grass, plant, tree, outdoor and nature