Mà mùi hoa mộc vẫn thơm đưa

Mình đang sống trong những ngày tuổi trẻ với công việc bộn bề, đời sống hăng say, bạn bè đó đây qua lại. Coi vậy, chứ mà chưa bao giờ thôi nhớ thương chốn cũ, và má ba.

Giữa đêm lục lọi mấy tấm hình, gặp một góc sân bừa bãi với nắng chiều vàng ươm, nghĩ tới cảnh nhà mà không khỏi chạnh lòng. Bất giác lẩm nhẩm dăm câu thơ Cố quận:

“Ngồi đây năm năm miền ly hương
Quê người đôi gót mải tha phương 
Có những chiều chiều trăng đỉnh núi
Nhà ai chày gạo giã đêm sương

Ngõ trúc quanh quanh sầu bóng lá
Trăng vàng rơi rắc nẻo nào xưa
Ngõ cũ không mong người trở lại
Mà mùi hoa mộc vẫn thơm đưa”…

32187712_2556350114590535_2238824747548803072_n